ba
Thứ năm, 17.07
Mai rồi đây.
Nhưng sai lầm. Công viên buổi chiều đông như cái chợ chồm hổm. Còn tệ hơn vậy. Dân chúng nằm bò ngồi đủ tư thế trên những bãi cỏ dầm dề nắng từ hướng mặt trời phía tây. Buttes Chaumont, ngoài gió mát và màu xanh lá cây ngút ngàn, lúc nắng cao hơi khai nước đái chó, thoang thoảng mùi cứt khô trộn mùi lá mục. Chu vi hôm nay phình rồi xoáy trôn ốc, tổng cộng 1 giờ 15 phút chưa tính lượt về. Xung quanh nhiều người đẹp tóc vàng mặc bikini nằm tắm nắng; không ít những chàng trai trẻ hừng hực sức sống chạy xẹt ngang còn rớt lại mùi mồ hôi giống đực. Đực đen nồng hơn đực trắng, đực vàng hơi hẻo nếu không nói là thâm trầm hèn gì không bốc nổi, nhưng nồng quá cũng kẹt. Hít một hồi cũng chết. Trời lạnh thì người có mùi mốc vì bị ủ, trời nóng thì bài tiết tung tóe qua lỗ chân lông để hở. Thôi đành lội về. Người tù khổ sai Papillon trước đây đi dạo trong phòng giam chỉ có 5 bước tới 5 bước lui nhưng đã có thể đưa đầu mình ngao du vườn Luxembourg. Mênh mông 23 hectares, sao lại phải trở lui vào cái rọ 9 mét vuông ?
Thứ sáu, 18.07
Mặc dù vợ chồng chủ nhà dặn dò đừng đi lung tung, đừng làm mất chìa khóa ngục, đừng này đừng kia, tù nhân Alzheimer ghiền xi-nê vẫn cứ tìm cách thoát thân. Wanted là một phim của Timur Bekmambetov - tên gì thấy ghê quá. Phim có Kretchman, Angelina Jolie, McAvoy, Freeman. Kẻ bị truy nả là Cross. Cross là cha của Wesley. Wesley bị Sloan gài cho giết Cross. Thành viên của tổ chức ám sát The Fraternity là người đẹp Fox, trong đời thường vừa đẻ sinh đôi. Trong phim nàng bắn phá rượt đuổi, cười bí hiểm nhìn lạnh lùng và chết quay cu đơ ở cảnh cuối.
Công nhận phòng chiếu của Ciné Cité ở Les Halles có sức chứa đáng ghi nhận. Hình như tất cả dân Paris đang xếp hàng để coi Angelina (đang nằm ổ ở bệnh viện Phụ sản Paris mà!). Màn hình mênh mông, âm thanh nổi, máu me tung tóe, xe lửa cao tốc, xe hơi xịn đụng nhau cụp lạc, 1000 con chuột robot gắn chất nổ xé nát tòa nhà được Sloan sử dụng như một hãng dệt trá hình chằng chịt những sợi chỉ định mệnh có mật mã. Vậy mà người đẹp chỉ bị xướt có một chút xíu ở màng tang bên phải; nàng vẫn thu hút mê hồn vói màu đỏ xi-rô được phết tí tí cho có duyên. Điểm phim kiểu này chắc Hollywood sập tiệm, nhưng chắc nó không chịu sập đâu.
Thứ bảy, 02.08
Mưa. Trước khi ra khỏi nhà đã thấy trời mù. Hơi lắc rắc lúc mới vào cổng, nhưng quay lui thì trễ rồi. Xăng xái ngả ba Cascade-Marnes để có gì còn kịp thời chui vô cái nhà trống. Quả nhiên mưa. Đục và dầy như vậy chắc còn lâu mới nổi nắng. Nhà hoác, ba mặt đều có kê băng ghế gỗ, mặt hở ngó ra kia, phố xa nhấp nhô. Chỉ cần bước trờ tới bồn hoa sẽ nhìn thấy hồ và Đảo Đá bên dưới. Tất cả những con đường nhỏ cắt nhánh từ Avenue de la Cascade hay Avenue des Marnes đều dẫn xuống hồ bao quanh đảo. Từ bất cứ chỗ nào trên đồi cũng có thể nhìn thấy mưa khoan thai thả nước xuống hồ. Nếu muốn, cứ việc tự tại tự tọa trên một mô đất rồi ngó mông lung. Trên cao sẽ thấy dưới thấp góc nào cũng đẹp, nhưng từ đáy ngóc cổ lên đỉnh rất có nguy cơ trật trái khế dẫn đến tử vong. Trú mưa chỗ này ngó coi bộ dơ và tối nhưng được cái khô ráo, vẫn ông chạy qua bà chạy lại nườm nượp sáng thứ bảy chuyên cần như những sáng trong tuần dù thời tiết xám hay xanh. Từ đây có thể nghe tiếng phun xặt xặt xè xè của vòi tưới tự động trộn tiếng mưa rào rào và tiếng thác đổ ầm ì tuốt phía trên con đường hồi nãy mới đi qua.
Lọ mọ trồi ra sau mưa, băng qua bên kia bồn hoa.
Nối tầng ba của vòng xoáy trôn ốc với đền thờ Sybille de Tivoli trên đỉnh Đảo Đá là một chiếc cầu, trước đây có tên Pont Des Suicidés, thử dịch theo ngôn ngữ kiếm hiệp coi, Đoạn Dương Kiều nghe được chăng? Nơi đây nhiều kẻ chán đời đã gieo mình xuống hồ nước dơ quyên sinh. Hồ sâu không? Đâu biết! Chỉ cần nhiễm trùng cứt vịt cũng đủ lãng quên đời. Tuy nhiên, rơi tự do từ độ cao này có thể bị va đập ra gì trên đường đi xuống vì cỏ cây chen đá lá chen hoa lởm chởm trên đường đi lên. Hiện giờ người ta rào chắn tươm tất khiến những tay tuyệt vọng hết đường hi vọng mò ra cầu, dù mùa hè công viên mở cửa đến 10 giờ đêm. Thực ra tự tử thì cần chi đến thời dụng biểu. Tuy nhiên, đã đến giờ về nấu cơm rồi, là đà trên cầu làm chi với bộ vó khả nghi.
Thứ sáu, 29.08
Vợ chồng chủ nhà sáng nay đưa cho tù nhân khiếm thị lá thư của trưởng ban điều hành nhóm UMP quận 19, Jean Jacques Giannesini, gửi cảnh sát trưởng Paris. Trong thư là những tường trình về tình hình an ninh đáng báo động của khu vực. Ngoài những thông tin về băng đảng, thiếu niên phạm pháp, ma túy, thất nghiệp, côn đồ… còn có một vụ án mạng ở Buttes Chaumont - một phụ nữ bị đâm chết vì không chịu nhả cái xách tay cho bọn trấn lột. Cuối cùng là mấy lời hứa hẹn sẽ vãn hồi trật tự cho quận 19 nếu ông ta đắc cử, với tư cách thành viên của nhóm Cộng Hòa.
Rõ ràng hai đứa này có âm mưu ly gián khách nhàn du, không cho cơ hội khám phá những ngóc ngách còn lại của địa hình công viên. Dự báo thời tiết cho biết trọn ngày thứ sáu mưa dầm. Ngó ra cửa sổ chung cư tầng 9 thấy trời nhờ nhờ, nấn ná một lát lại thấy nắng rưng lên từ Sacré Coeur. Bất chấp án mạng đã được cảnh báo, cứ tẩu thoát bằng thang máy như thường lệ, bởi chỉ còn hai ngày nữa là hết mùa hè, phải khăn gói lên đường.
Nghỉ hè kiểu này cũng thú. Sướng quá cũng chán nhưng cực quá cũng mệt. Cực 9 tháng sướng 3 tháng cũng được. Biết có ai thèm cuộc sống này không; mà liệu còn thiên đường nào khác để chảy nước miếng? Ở hẳn trên thiên đường chẳng khác gì ở tù; ngục tù ở đâu cũng có, ăn thua là mình biết thưởng thức niềm vui vượt ngục để có cảm giác tìm gặp thiên đường.
Trần Thị NgH
Ribière, 2011