Hầu hết các chuyên gia đều đồng ý rằng Hoa Kỳ đã định ra tiêu chuẩn cho việc hiện đại hóa hệ thống chăm sóc sức khỏe. Mỗi năm có hàng ngàn người từ khắp thế giới đến Hoa Kỳ để được chữa trị các bệnh mà không nơi nào khác chữa được. Tuy nhiên, nhiều nhà phân tích nói rằng chính sách chăm sóc sức khỏe của Mỹ cần được cải tổ sâu rộng. Câu chuyện phụ nữ kỳ này dành cho bài viết của biên tập viên Xavier Martinez của đài VOA về cuộc khủng hoảng về chăm sóc y tế ở Hoa Kỳ.
Chính phủ Hoa Kỳ cung cấp bảo hiểm y tế cho khoảng 27% dân chúng. Đối với người cao niên và nhiều người bị khuyết tật, chương trình Medicare của chính quyền liên bang cấp khoảng 80 phần trăm các chi phí về y tế. Các chương trình Medicaid thì được dành cho người nghèo. Và Chương trình Bảo hiểm Y tế Thiếu nhi của liên bang được dành cho khoảng 6 triệu trẻ em thuộc thành phần thu nhập thấp mà gia đình không hội đủ điều kiện hưởng Medicaid nhưng không có khả năng mua bảo hiểm y tế tư nhân. Số người còn lại trong dân chúng phải tự túc bảo hiểm y tế, thường là qua sở làm.
Nhưng nhiều người Mỹ phải chịu gần hết chi phí về bảo hiểm y tế. Đối với một gia đình trung bình, số tiền này vào khoảng từ 11 ngàn cho đến 12 ngàn đôla một năm. Và ngay cả khoản tiền đó cũng chưa đủ để chi trả toàn bộ cho việc chăm sóc sức khỏe. Hàng triệu người Mỹ thường gặp khó khăn khi phải trả tiền mua các loại thuốc theo toa và các phương tiện chăm sóc khác.
Bà Rowland cho biết: “Đây là một quốc gia có một hệ thống chăm sóc sức khỏe rất rộng lớn và tốn kém, khiến nhiều người không có đủ khả năng tham gia đầy đủ vào sự phồn vinh của hệ thống chăm sóc sức khỏe của Mỹ.”
Bà Diane Rowland là phó giám đốc điều hành của Kaiser Family Foundation, một tổ chức bất vụ lợi đặt trọng điểm vào chính sách y tế ở Hoa Kỳ.
Bà Rowland nói: “Chúng ta cần một nước Mỹ đầu tư vào người dân của chúng ta và tái đầu tư vào việc cung cấp các dịch vụ chăm sóc sức khỏe một cách đồng đều cho tất cả mọi người dân Mỹ.”
Theo Cục Thống Kê Hoa Kỳ, khoảng 47 triệu người Mỹ không có bảo hiểm y tế. Ông Joel Cohen là giám đốc đặc trách nghiên cứu kinh tế và xã hội cho Cơ quan Khảo cứu và Chất lượng Y tế của chính phủ Mỹ.
Ông Cohen nói: “Có rất nhiều lý do khác nhau vì sao mà mọi người không có bảo hiểm – một số lý do có liên quan đến điều mà người ta coi là khả năng tài chính, một số thì có liên quan đến việc có nhiều chương trình bảo hiểm y tế khác nhau, còn một số lý do khác thì có liên quan đến những ý thích cá nhân về quan niệm đối với bảo hiểm y tế và chăm sóc sức khỏe.”
Ông Cohen nói rằng nhiều người trong độ tuổi từ 19 đến 29 tin rằng họ khỏe mạnh và không cần đến bảo hiểm y tế tốn kém. Nói chung, theo ông, việc mua bảo hiểm y tế tùy thuộc vào nền kinh tế dao động.
Ông Cohen nói: “Đa số mua bảo hiểm qua sở làm. Vì thế khi mà tỷ lệ thất nghiệp tăng thì mọi người sẽ gặp trở ngại trong việc mua bảo hiểm y tế. Mặt khác, nếu như nền kinh tế khấm khá và nhiều người có công ăn việc làm hơn thì hiện tượng này sẽ bớt đi. Có phần nào liên quan đến chu kỳ kinh tế.”
Khoảng 60% người Mỹ được bảo hiểm y tế qua sở làm. Chủ nhân thường cung cấp các chương trình bảo hiểm bao một phần chi phí chăm sóc sức khỏe, và nhân viên phải trả phần còn lại.
Với hơn 16% dân số không có bảo hiểm, một số chuyên gia phân tích cho rằng việc cung cấp bảo hiểm y tế do chính phủ liên bang tài trợ là một giải pháp.
Bà Collins cho biết: “Chúng ta là quốc gia công nghiệp hóa duy nhất không có bảo hiểm y tế cho tất cả mọi người.”
Bà Sara Collins là trợ lý phó chủ tịch Commonwealth Fund, một tổ chức tư nhân cung cấp sự hỗ trợ cho công cuộc khảo cứu về chăm sóc sức khỏe.
Bà Collins nói: “Ta nhận thấy là khi nhìn vào tỷ lệ gia tăng sinh hoạt phí so với Pháp, so với Đức, hay với Canada, thì tỷ lệ của chúng ta cao hơn nhiều. Chúng ta chi một tỷ lệ lớn hơn trong tổng sản lượng quốc dân cho chi phí chăm sóc sức khỏe so với các nước khác, nơi mà mọi người đều ở cùng trong một hệ thống. Thế mà trên thực tế chúng ta đạt được các kết quả tệ hơn về y tế; chúng ta xếp hạng trong số những nướcgần chót về tỷ lệ trẻ sơ sinh tử vong, so với các nước láng giềng trong số các quốc gia công nghiệp hóa. Tôi nghĩ rằng hệ thống y tế sẽ được cải thiện rất nhiều qua việc bao gồm mọi người trong một hệ thống như các nước công nghiệp hóa đang làm hiện nay.”
Nhiều người coi bảo hiểm y tế phổ cập tương đương với y tế xã hội chủ nghĩa hóa. Nhưng các chuyên gia cho rằng y tế xã hội chủ nghĩa hóa có nghĩa là chính phủ kiểm soát mọi mặt trong công tác chăm sóc y tế, trong khi theo một hệ thống bảo hiểm y tế phổ cập thì chính phủ chỉ quản lý các chương trình bảo hiểm mà thôi.
Những người chỉ trích phổ cập bảo hiểm nêu ra rằng các bệnh nhân ở Canada hay Anh quốc chẳng hạn, thường phải chờ đợi rất lâu để được chăm sóc y tế và có rất ít quyền chọn lựa bác sĩ.
Scott Perota là chủ tịch và giám đốc điều hành Hội BlueCross BlueShield, là tổ hợp bảo hiểm y tế tư nhân lớn nhất ở Hoa Kỳ. Ông thừa nhận rằng cần phải cải tổ hệ thống hiện hành, nhưng nói rằng ông lấy làm e ngại về một hệ thống có thể không duy trì được tiêu chuẩn về chăm sóc y tế của Mỹ.
Ông Perota nói: “Lời bình phẩm mạnh nhất tôi muốn gửi cho những người chỉ trích hệ thống tài trợ hiện hành là nó đã tạo dựng một hệ thống chăm sóc sức khỏe không thua kém nước nào trên thế giới. Và chúng ta cần phải bảo đảm rằng chúng ta tiếp tục ủng hộ hệ thống đó trong khi điều chỉnh những chương trình theo một đường lối giúp ta có thể tiếp tục có đủ khả năng tài chính để duy trì hệ thống đó. Tôi nghĩ rằng chúng ta không nên đổ lỗi cho người này hay người nọ, mà phải hướng tới việc cùng đi tìm một giải pháp, đưa ra các vấn đề và đề nghị những phương hướng sửa đổi.”
Theo ông Serota, công nghiệp bảo hiểm ủng hộ các cải cách tập trung vào việc phòng ngừa bệnh tật, quản lý những bệnh mãn tính và kỹ thuật thông tin y tế. Nhưng ông cho rằng công nghiệp này không ủng hộ các cải cách gia tăng các thủ tục quan liêu của chính phủ với mục đích quản lý công nghiệp chăm sóc sức khỏe của cả nước.
Nhiều cuộc thăm dò công luận cho thấy chi phí ngày càng gia tăng về chăm sóc sức khỏe là vấn đề quốc nội số một gây quan ngại trong giới cử tri sắp đi bầu trong các cuộc tổng tuyển cử sang năm.
Các ứng viên tổng thống của cả hai chính đảng lớn đều đồng ý rằng cần phải cải tổ.
Trong khi đó, hầu hết các nhà phân tích đều tiên đoán rằng theo hệ thống hiện hành, số người không có bảo hiểm ở Hoa Kỳ sẽ tiếp tục tăng lên.